Hai người này học đến cấp hai cũng tốn không ít tiền của gia đình, cấp hai không thể so với tiểu học, trường tiểu học công xã chỉ là một đội ngũ nhỏ có trình độ tầm phào ở trong công xã, giáo viên không ổn, mà học phí cũng rẻ như thế. Nhưng Lăng Quốc Phú và Lăng Mỹ Lệ học, lại chính là trường cấp hai trong huyện, học phí hàng năm, cộng thêm tiền ký túc xá phải đến hai mươi sáu đồng tiền. Đây là còn chưa bao gồm khẩu phần lương thực cho bọn họ mang đi và một ít phí sinh hoạt mỗi lần lễ tết trở về. Những năm này, tiền trong nhà và tiền tích lũy vài năm trước đó gần như đều tiêu hết tất cả cho hai người này đi học.
Một người ngược lại cũng có chút bản lĩnh, còn ngóc đầu dậy được, lấy được một cô vợ trong huyện thành, nhưng toàn bộ lợi ích đều cho anh ta chiếm một mình, cũng không thấy về biếu được nhà chút gì cả. Còn một người thì dứt khoát về nhà ngồi không, tiền mấy năm tiêu uổng chẳng nói, lại còn dung túng thêm một tổ tông sống.
Triệu Mai không nhịn được mà nghĩ, nếu như lúc đầu ba chồng và mẹ chồng gắng hết sức cho chồng cô ta đi học, thì có lẽ bây giờ người đi làm ở huyện thành chính là chồng cô ta, cô ta cũng có thể cùng vào huyện thành, không cần ở nơi này bị mẹ chồng già sai khiến nữa.
Những lời nói này của cô ta quá mờ mịt, khiến mấy người trong phòng gần như không ai nghe ra được hàm ý che giấu của cô ta, bao gồm cả bà Từ, còn cảm thấy con dâu lớn nói lời này vô cùng có lý.
“Đừng để ý đến gia đình chẳng quan tâm gì hết đó đi, cơ mà thằng ba này, chị dâu con nói đúng đấy, lúc đầu con đi học thông minh biết bao, năm nào cũng thi đứng nhất, lúc trước khi thi cấp ba, nếu không phải mắc bệnh nặng, thì sao lại không thi đỗ trung cấp nghề được chứ. Khi đó mẹ kêu con ôn tập thêm một năm, nhưng con không bằng lòng, sớm biết thi đại học có thể khôi phục, thì lúc đầu có ép con cũng phải ép con ôn tập thêm năm, bằng không lúc này nhà chúng ta đã có thêm một sinh viên đại học rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây