Vạn Kim Chi hỏi một cách rất chân thành tha thiết, chỉ đáng tiếc ở trong lòng hai vợ chồng già, cô ấy đã bị yêu ma hóa, cứ cảm thấy đây không phải là hỏi, mà là uy hiếp, nếu như bọn dám phản đối, liệu rằng đối phương có trực tiếp móc dao phay dài ba mươi mét ra không?
“Khụ khụ, nếu con đã tới hỏi hai người già như chúng ta, vậy... vậy chúng ta đồng ý.” Ông Lăng ho khan một tiếng, thực ra có thể kết nghĩa với giáo sư là một chuyện vinh quang cỡ nào, chứ ông ta kiên quyết không thừa nhận mình sợ.
“Vậy thì tốt, ba mẹ, ngày mốt trong nhà mở tiệc, nhất định mọi người phải qua uống rượu đấy, ba mẹ là ông nội và bà nội ruột của đám người Kiều Kiều, chuyện lớn như nhận nuôi này nhất định phải có mặt ba mẹ.” Vạn Kim Chi nở nụ cười, cô ấy thật sự còn sợ hai người già này không đồng ý, nhưng không ngờ bọn họ lại thấu tình đạt lý như vậy, xem ra ngày xưa sự hiểu biết của mình về bọn họ vẫn chưa đủ tốt.
“Chị cả đâu rồi ạ, vừa rồi còn thấy chị ấy mà, ba mẹ, nhớ đến lúc đó bảo cả anh cả và chị cả, cả Mỹ Lệ tới ăn cơm nhé, trong nhà còn việc, con về trước đây ạ.” Vạn Kim Chi còn đang nhớ thương quả thận heo trong nhà, cũng không nói nhiều gì nữa, mà vội vàng rời đi.
Ông Lăng thấy người đi xa rồi, mới hồi phục dũng khí.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây