Tuy rằng nói đúng tính cách của ông già nhà mình khiến Từ Ái Quyên hơi có cảm giác thành tựu, nhưng thật sự nhìn thấy ông ta sợ vợ thằng hai như vậy, vẫn khiến bà ta cảm thấy hơi mất mặt người như thế, tốt xấu gì ông cũng là đàn ông, có đến mức sợ con dâu mình như thế không?
Từ Ái Quyên cắn miếng hạt dưa, nhìn về phía vợ thằng hai còn đứng bên ngoài sân, sao lúc đầu bà ta lại ngu ngốc cho thằng hai lấy cô ấy như vậy chứ. Ba mẹ chồng sợ con dâu còn sợ thành ra như vậy, phỏng chừng cả thôn cũng chỉ có mỗi đôi vợ chồng bọn họ mà thôi, ôi!
Bây giờ người cảm thấy mình ngu nhất vẫn là Triệu Mai, nhìn thấy vẻ mặt của hai vợ chồng già, cô ta chỉ hận không thể cho mình một cái vả thật mạnh, một lần hai lần, sao cô ta vẫn chưa nhìn rõ cơ chứ, ba mẹ chồng uy phong ở trước mặt mình ngày xưa, lại chính là lão hổ giấy, chọc cái là thủng ở trước mặt vợ thằng hai.
Trong lòng cô ta ấm ức, nhưng xét đến cùng cô ta cũng không dám làm gì Vạn Kim Chi, bằng không hôm nay cũng sẽ không tới trước mặt hai người già để châm ngòi khiêu khích, muốn bọn họ ra mặt, vừa oán trách vừa sợ hãi, cô ta không muốn ở lại nhà chính lấy lòng và nịnh nọt Vạn Kim Chi, mà dứt khoát xách thịt hôm nay mới được chia vào nhà bếp.
“Chị để thịt ở đó đi.” Bà Từ đối với con dâu cả cũng không phải không có cách như với vợ thằng hai, trong nhà họ Lăng ngoại trừ gia đình thằng ba đi vào huyện làm việc ra, thì tổng cộng có bảy người, năm nay cũng được chia hơn bảy cân thịt. Những miếng thịt này rất hữu dụng với bà ta, bà ta sẽ không cho con dâu ra tay.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây