Buổi tối, người một nhà ở bệnh viện mới được ăn một bữa cơm nhẹ nhàng nhất trong tháng này.
Hôm sau lúc trời tờ mờ sáng, Thẩm Giang Viễn chờ đến khi Kim Nguyệt Bảo thức dậy và ăn sáng xong thì lập tức rời đi, Lưu mặt rỗ lái xe đến đón anh, lúc này vừa lúc xe đã đậu trước cửa bệnh viện.
“Doanh trưởng, đoàn trưởng Cố bên kia đã trả lời, nói là năm nay thành phố G tổng cộng có ba người được cử đi học, vừa hay có một người là thầy của chị dâu cả, anh xem chúng ta có nên nghĩ cách làm lại không?” Lưu mặt rỗ hỏi.
Thật ra trước đó một tuần, nhà doanh trưởng cũng đã bắt đầu xuống tay kế hoạch này, mãi đến lúc này lão Cố mới nói ra.
“Không cần, mọi chuyện đã được giải quyết rồi.” Thẩm Giang Viễn trấn định tâm trạng, suy xét thấy mấy ngày nay Lưu mặt rỗ cũng lo lắng không ít, nên bổ sung thêm: “Chỗ giáo sư Diệp, cha của Nguyệt Bảo cũng có suất.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây