“Hay là hoãn lại một năm đi, năm sau cũng còn có cơ hội, cha mẹ sẽ trông con cho con, con có một năm ôn tập, nói không chừng còn có thể lấy được thành tích tốt hơn nữa.”
Hàn Mẫn Phượng nhìn con gái đang ngây dại ra ở trước mặt, cũng lo lắng nói, chỉ sợ cô cố chấp, một hai phải tự mình thi mới được.
“Con không cần áp lực tâm lý, cha con cũng là đứng ở góc độ công chính, cảm thấy con xứng đáng với suất học này, thế nên mới cho con.” Giáo sư Diệp liếc mắt nhìn Hàn Mẫn Phượng một cái, có vẻ không tán đồng, cô con gái này trong một năm vừa mang thai vừa ôn tập, còn phải tranh thủ làm ăn buôn bán như vậy bộ dễ dàng lắm sao? Vì lý do gì mà không thể đi đường tắt này?
Hàn Mẫn Phượng đương nhiên cũng đau lòng cho con gái: “Hay là, con hãy nghe cha con một lần đi.”
Kim Nguyệt Bảo: “……”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây