Nhớ lại mấy tháng thi đại học trước đây, mỗi ngày trôi qua quả thật sống không bằng chết, đối mặt với từng chồng sách cao ngút, nhưng vẫn phải khẽ cắn môi kiên trì.
Thế nhưng nếu đủ kiên trì, vậy thì kết quả thu được sẽ là rất lớn, không nói đến bằng cấp mạ vàng, mà có thể vượt qua đoạn đường đầy chông gai ấy cũng đủ để trở thành khoảng thời gian khó quên nhất trong cuộc đời mỗi con người rồi, bao nhiêu năm sau đó mỗi khi nhớ lại, vẫn sẽ cảm thấy thổn thức không nguôi.
Ngày tháng cứ như vậy mà trôi qua, cơ thể Kim Nguyệt Bảo cũng ngày càng nặng nề hơn, Thẩm Giang Viễn thấy thế, dứt khoát dọn phòng sách từ lầu hai xuống lầu một, như vậy vợ anh có thể đỡ di chuyển hơn một ít.
Sắp đến tháng 5 rồi, hai vợ chồng giáo sư Diệp quyết định bỏ hết tất cả ý định ở bên ngoài, yên phận ở trong nhà cùng con gái, cũng đã liên hệ trước với bệnh viện xong xuôi cả rồi, chỉ cần đợi cô có dấu hiệu sắp sinh là lập tức đưa tới đó.
Kim Nguyệt Bảo biết chuyện thì cũng yên tâm hơn không ít, cô không biết có phải tất cả các bà mẹ sắp sinh đều sẽ có cuộc sống hàng ngày không được yên tâm như này hay không, nhưng trong lòng cô chính là như vậy, tràn ngập chờ mong, lại còn có một chút lo sợ nữa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây