Kim Nguyệt Bảo thuận thế vỗ vỗ cánh tay em chồng, muốn để cậu ấy an tâm, ý muốn nói chuyện ở đây cứ giao cho cô xử lý.
Thời gian dài như vậy, cô cũng dần dần nghĩ thông, cho dù nói như thế nào đi chăng nữa, hiện giờ thời đại này vẫn là xã hội pháp trị, người nhà họ Kim lại không phải làm ra tội ác tày trời gì, chỉ sợ bọn họ cũng không có lá gan làm ra những chuyện thương thiên hại lý(*).
[Chú thích: (*) Thương thiên hại lý: ý chỉ những việc làm tàn nhẫn, nhẫn tâm, không có tình người.]
Thế giới này có một chỗ tốt duy nhất chính là ở điểm này, bất luận là chuyện gì, đều phải chú ý đến chữ lý, ai cũng không thể dễ dàng bỏ qua.
“Cha mẹ, mau ngồi xuống nghỉ ngơi trước đi, Trạch Lâm, mau mở TV lên, chọn một kênh cho hai anh của em xem, chị đi rót nước cho mọi người.” Kim Nguyệt Bảo nói, hai anh em nhà họ Kim vừa nghe nói có TV xem thì vội vàng ngồi xuống chờ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây