Nếu chị ấy có thể sớm tự lập như vậy thì cũng sẽ không khiến bọn nhỏ trải qua một thời gian sống không có mẹ, nói đến cùng thì đây cũng không phải chuyện gì xấu, ngược lại còn rất có ích với nhà họ Thẩm nữa.
Nghĩ tới đây, Kim Nguyệt Bảo không khỏi thổn thức, may mắn những người mà cô gặp gỡ đều là người hiểu lý lẽ, mặc dù cũng có một vài người có hành vi vô lại, nhưng cũng dạy cho cô biết rằng mình cần cách xa bọn họ ra một chút, quanh năm suốt tháng cũng không gặp được vài lần.
Chỉ một lát sau, hai vợ chồng giáo sư Diệp cũng đã làm xong cơm trưa, kêu bọn họ qua ăn cơm, chị em dâu hai người chỉ có thể tạm ngưng đề tài này ở đây, từng người một đi vào ăn cơm.
Sau khi ăn xong, Triệu Lão Tam theo thường lệ canh thời gian tới đây đón người, lại cười hì hì chào hỏi bọn nhỏ, sau đó lái xe tự mình đưa người đến trường học.
Kim Nguyệt Bảo nhướng mày, chú ý tới chị dâu nhà mình mặc dù có đang hơi xấu hổ, nhưng không có từ chối, trong lòng không khỏi cảm thấy ấm áp hơn vài phần, chỉ mong chị ấy có thể nghĩ thông suốt chuyện này sớm hơn một chút, không cần làm khó bản thân, để rồi làm chậm trễ đoạn nhân duyên này thì không nên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây