Hàn Mẫn Phượng lập tức dùng ánh mắt tức giận ngó chồng mình một cái, nhìn như kiểu khinh bỉ tính nóng vội của chồng, bản thân không khỏe còn hay đi khắp nơi, cứ nhìn thấy lúa trĩu bông là lại không rời mắt được.
“Mẹ, mẹ không muốn đi xem sao?”
Như vậy không phải là quá rõ ràng sao, Kim Nguyệt Bảo liếc mắt một cái đã nhận ra, cô lấy cái ghế dựa rồi ngồi vào chỗ râm mát để nghỉ tạm, tùy ý bọn họ tự mình xuống ruộng trải nghiệm.
“Vậy thôi, con cứ nghỉ ngơi một lát đi, mẹ cũng đi xem một cái, bắt thêm hai con cá, chút nữa chúng ta đem về nhà nấu canh.”
Hàn Mẫn Phượng bị người khác nhìn thấu tâm can, cười cười đồng ý, dù sao trời vẫn còn sớm, về nhà cũng chỉ ngồi ở trong sân nói chuyện phiếm, chi bằng ở đây hít thở không khí đồng ruộng, dù sao chỗ này cũng đông người như vậy, sẽ không xảy ra sai lầm gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây