“Về sau không cần làm mấy chuyện này, thế giới này chú ý thuyết duy vật, lỡ đâu bị người ta phát hiện, kết cuộc của ngươi sẽ rất là thảm hại đấy.”
Kim Nguyệt Bảo không được tự nhiên mà mím mím môi, bưng ly sữa bò ấm lên uống một ngụm, độ ấm rất vừa phải và hương vị thì có hơi béo ngậy.
Miêu đại lão chỉ nghiêng đầu “Meo” lên một tiếng, vẻ mặt tràn đầy nghi hoặc và hơi ngây ngốc ra!
“Mi đang giả ngu hay sao?!” Kim Nguyệt Bảo tức giận mà liếc mắt trừng nó một cái: “Ngươi đó nha, lúc nào cũng chỉ thích nhọc lòng vì người khác, an phận thủ thường làm mèo thôi không được à?” Nói xong, Kim Nguyệt Bảo lại ôm Miêu đại lão vào trong lòng ngực mà xoa xoa.
Có lẽ là bởi vì họ đã cùng trải qua sinh tử, một người một mèo đều đã có những biến hoá rất lớn trong cuộc sống, mặc dù là sau này hai người họ có phải chia lìa, hay là không còn dính líu tới nhau đi chăng nữa, thì giờ đây cũng không còn cầu nối then chốt gì giữa hai người bọn họ nữa, nhưng hai người vẫn trung thành dựa vào nhau mà sống, cả đời này sẽ không chia lìa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây