“Vâng, mấy quyển sách đó đều là của chú hai nhà chồng con gửi từ thành phố về, khoảng cách từ đó đến kinh đô cũng gần, mỗi năm cũng đoán trước được khá chuẩn, cho nên mỗi tháng đều sẽ tiện thể mang cho con và bọn nhỏ một ít sách.”
Kim Nguyệt Bảo một bên ăn mì, một bên nói, cô thật sự rất vui mừng với việc mấy người bên nhà chồng mình đã giác ngộ trên phương diện này, nếu không thì khi cô muốn động đến đống sách này còn không biết phải tốn thêm bao nhiêu công sức nữa.
“Ông ấy tán thành việc con thi đại học sao?”
Hàn Mẫn Phượng nghe vậy lại có hơi kinh ngạc, mấy năm nay ở nông thôn, hai vợ chồng cũng gặp qua ít nhiều sự tình, cứ nghĩ rằng sẽ phản đối chuyện gả chồng sinh con cho nữ thanh niên tri thức, bày ra trăm phương nghìn kế để phản đối, chứ đừng nói đến việc thi đại học, căn bản là vì đa số nhà chồng không mấy hiểu biết nhiều, thậm chí còn âm thầm phá hoại sau lưng nữa.
Người phải hướng lên chỗ cao mà đi, nước không bao giờ chảy về nơi thấp, đây chính là châm ngôn của tổ tông truyền lại cho đời sau.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây