Giáo sư Diệp cùng với Hàn Mẫn Phượng là người có kiến thức rộng rãi, cách nhìn người tựa hồ cũng giống nhau, thêm nữa lão bác sĩ này là do con rể nhà mình giới thiệu đến, tất nhiên là sẽ vừa ý hơn nhiều rồi, cũng không có chút bất mãn nào cả.
“Đừng quá khách khí, doanh trưởng Thẩm và tôi cũng coi như là anh em kết nghĩa, mọi người là người nhà bên vợ của ngài ấy, tất nhiên cũng giống như là bằng hữu của tôi rồi.” Bác sĩ Giang đẩy đẩy mắt kính, tỏ vẻ ôn hòa mà nói.
Hắn được xem như là người có học qua văn vở, mấy năm trước đã phải chịu không ít trắc trở, sau cùng cũng nhờ có Thẩm Giang Viễn đề cử mới có thể sống yên ổn ở thành thị nhỏ này, kiếm cái ăn cái mặc, sống một cuộc sống ấm no.
May mắn là cho dù bây giờ thời thế hiện đại hơn nhiều, mọi người cũng chuộng theo phương pháp Tây y, nhưng vẫn có không ít người già tin tưởng phương thuốc cổ truyền này, nhờ thế mới giúp các bác sĩ có kẽ hở để sinh tồn, dùng nghề để kiếm được cái ăn cái mặc.
Giáo sư Diệp vừa lòng gật gật đầu, rõ ràng là bản thân càng ngày càng hài lòng về vị bác sĩ Giang này: “Nếu đã nói vậy thì kỳ thật tôi còn có một vấn đề muốn hỏi bác sĩ Giang, hy vọng ngài không quá để ý.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây