Cũng may đứa trẻ Thẩm Giang Viễn này có mắt nhìn khá tốt, rất mau đã giới thiệu cho bọn họ một vị bác sĩ, là một bác sĩ có tuổi ở bệnh viện trung tâm huyện.
Kim Nguyệt Bảo bất đắc dĩ đành phải đáp ứng.
“Đúng rồi, mấy đứa nhỏ đi học mà sao giờ này còn chưa về nữa?”
Nói chuyện được một lúc, thoáng cái đã qua giờ ngọ rồi, Hàn Mẫn Phượng không khỏi nôn nóng mà hỏi. Lúc này Tiểu Chu đã giúp đỡ giáo sư Diệp đem khoai lang đỏ au ra, hương vị chua cay lan toả ra ngoài khiến người ta phát thèm không thôi.
Kim Nguyệt Bảo vốn là thích những món có vị chua cay, sau khi mang thai lại càng thèm hơn, lại nghĩ sau này thai lớn rồi sẽ không tiện vận động nhiều, cho nên thừa dịp mấy ngày này có thời gian rảnh là đem khoai lang đỏ ra treo ở trên dây thừng để phơi khô, khi nào muốn ăn thì chỉ cần lấy ra nấu một chén, hương vị chua cay hoà quyện vào nhau rất là ngon.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây