Huống chi bà cũng có nghe đến danh tiếng con trai nhà họ Thẩm này, là một đứa trẻ giỏi giang, tự lập, gầy dựng sự nghiệp bằng chính sức mình, con gái nhà bà gả cho anh cũng không phải bị lỗ.
“Lo chu toàn cho mẹ vợ chính là bổn phận của con ạ.”
Hai hàng lông mi của Thẩm Giang Viễn chau lại, lập tức giải quyết nỗi lo của mẹ vợ, dù sao cha vợ cũng nghe mẹ vợ, nếu anh lấy lòng mẹ thì cả nhà đều sẽ hạnh phúc thôi.
Hàn Mẫn Phượng lập tức vừa lòng mà ừm một tiếng, lại khen lấy ba tiếng “tốt tốt tốt”, xem như cũng tán thành ủng hộ cho đứa con rể này rồi.
Nhưng thật ra giáo sư Diệp nghe đến hai chữ mẹ vợ, bắt đầu moi từng chữ, con rể này là muốn ông phải ngột ngạt sao? Không lẽ bọn họ đã có con với nhau rồi à?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây