“Ừm, đúng vậy, Tiểu Thẩm vẫn luôn vô cùng may mắn.”
Lý Viện Triều cũng tán thưởng một tiếng, ánh mắt nhìn về phía người đang mặc bộ váy dài vàng nhạt kia, cuối cùng mới hiểu ra tại sao lúc trước anh lại giấu kín như vậy, đến tận hôm nay mới dẫn vợ đến đây chúc thọ.
“Cảm ơn anh Lý đã khen ngợi.”
Thẩm Giang Viễn vẫn bày ra khuôn mặt lạnh như mọi khi, không có chút gợn sóng nào, Kim Nguyệt Bảo thấy vậy thì líu lưỡi, cũng không biết người này vì cái gì mà mặt có thể lạnh đến như vậy, không có chút biến sắc nào.
Bọn họ tới không sớm không muộn, vừa vặn đến đúng lúc chúc thọ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây