Không đúng không đúng, Viên Minh Châu đang thu thập chén bát bỗng nhiên liên tưởng đến một phen lời nói của Thẩm Hương Vân, trong lòng đột nhiên có một cái suy đoán lớn mật, sau đó không nhịn được mà cười ha ha.
Cũng phải, thanh niên hai mươi mấy tuổi khí huyết phương cương, ai có thể nghĩ đến anh ta có thể nhìn người vợ nhỏ như hoa như ngọc lại có thể nghẹn lâu như vậy. Cái này tuy rằng lúc đầu bọn nhỏ miêu tả thì biết được vợ chồng son chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, nhưng cũng chưa bao giờ nghĩ tới hai người lại vẫn có khả năng chưa động phòng!
“Em dâu, hai người không phải là...” Viên Minh Châu cũng là người nghĩ sao nói vậy, nghĩ đến cái gì thì sẽ lập tức hỏi ra miệng.
Mặt Kim Nguyệt Bảo tức khắc đỏ lên, cô chỉ đi ra lấy chén nước, trêu ai chọc ai vậy không biết!
“Ha ha ha!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây