Kim Nguyệt Bảo đang có khúc mắc trong lòng, đương nhiên không hề chú ý tới biến hóa nhỏ kia của đối phương, chỉ khẽ gật đầu, hai người cùng nhau đi về nhà.
Cùng lúc đó, ở nhà họ Lý, Lý Trường Chinh đang ngồi đối diện với mẹ mình, lớn tiếng nói: “Mẹ, mèo của phó doanh Thẩm thực sự không có cách nào để chữa sao?”
Dù sao cũng cùng một quân khu với nhau, hơn nữa thái độ sống của Thẩm Giang Viễn hay mọi mặt đều rất tốt, trong mắt anh ấy cũng là người tài giỏi có năng lực, hiện tại người ta đang cần giúp đỡ, bản thân lại không giải quyết được thì rất đáng ngại ngùng.
“Hả, không phải không phải, tiểu tử kia không chịu biểu đạt ra thì không ai giúp được nó đâu!”
Lúc này bà lão Lý đã nghe rõ rồi, xua tay than thở: “Đáng tiếc lại là một bảo bối hết lòng vì chủ nhân, cũng không biết chủ nhân của nó có thể hy sinh cho nó nhiều như vậy được không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây