Phòng ngủ được khóa lại nên bọn họ không hề đụng gì tới, nhưng nhà chính được dọn dẹp vô cùng sạch sẽ, không dính một hạt bụi nào.
Bọn nhỏ vừa vào cửa liền chạy trước chạy sau một vòng, con ngươi tràn ngập ký ức cùng với hoài niệm, đến cả hai con chó con cũng chạy tới chạy lui vô cùng vui vẻ hăng hái.
“Em cũng muốn ở mấy ngày lắm, nhưng cá con ở trong huyện cũng phải thả ao rồi, chỉ có thể tranh thủ nửa ngày hôm nay dẫn mấy đứa nhỏ về đây hít thở không khí thôi.”
Kim Nguyệt Bảo cười cười mà từ chối, Khương Hồng Hoa lập tức cảm thấy vô cùng tiếc nuối.
“Đúng là như vậy thật, không chỉ có mấy em bận đâu, cá con của thôn chị cũng vừa mới thả ao, bình thường đều làm đến không thấy mặt mũi đâu, không biết đến khi nào thì mới có thể rảnh rỗi được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây