Cùng lúc đó, anh ba Triệu vẫn luôn im lặng không chen vào nói câu nào, lại mang theo vẻ mặt khó xử mà đi ra khỏi đó, dù đang sốt ruột, bộ dạng của anh ta lại cảm thấy có chút không được tự nhiên, thần sắc rối rắm mang theo chút buồn buồn.
“Anh ba Triệu, anh đang nói cái gì vậy? Trời đã tối như thế này rồi, anh có thể đi đâu được chứ, chi bằng ở lại đây ăn cơm đi, đợi chiến hữu của Giang Viễn quay về, cùng đi về với bọn họ.” Kim Nguyệt Bảo cân nhắc nói.
Hoặc là sắp xếp chỗ ở cho bọn họ cũng được, bọn họ có lẽ là đều ở nhà khách, tuy rằng là đàn ông thì không cần phải lo lắng về vấn đề an toàn, nhưng người ta tốt xấu gì cũng đi một chuyến đến đây vì nhà mình.
“Không, không được, nhà của em toàn phụ nữ, sao anh có thể không biết xấu hổ mà ở lại đây được?” Nói xong ánh mắt tràn đầy rối rắm mà nhìn lướt qua nhà chính ở bên trong.
“Anh, anh đi nhé!” Vứt dứt lời, anh ba Triệu lập tức cắn chặt răng mà dậm chân đi ra khỏi cửa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây