Bất đắc dĩ mà thở dài, cũng chỉ có thể đưa ra kế sách này thôi, cô ấy biết người phụ nữ trước mắt là vì được giáo dục tốt vậy nên mới biết trên dưới đúng sai theo lẽ như vậy.
Quả nhiên vừa nghe được lời này, Viên Minh Châu lập tức lấy chiếc khăn trong túi ra lau nước mắt, cố gắng khống chế tâm lý của mình, lúc này mới gật đầu nhẹ với Kim Nguyệt Bảo.
Dù không lo lắng cho bản thân thì cũng phải lo lắng cho con mình, lúc trước khi rời khỏi thôn đã khiến cho mấy đứa nhỏ phải chịu cảnh bị chê cười rồi, vất vả lắm mới chuyển đến được nhà mới, hoàn cảnh đã được đổi mới hoàn toàn, sao cô ấy có thể tiếp tục phá hỏng được?
Cũng may mà hôm nay là ngày vui của nhà họ Thẩm, hàng xóm láng giềng đều đến sân nhà họ Thẩm ăn cơm, nên không có ai nhìn thấy tình cảnh này của cô ấy.
“Hay là, để muộn hơn chút rồi chị tới có được không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây