“Nếu biết sớm thì em đã chạy về nhà rồi, dù gì thì chuyện học hành trên trường cũng đã sắp hoàn thành xong cả rồi.”
“Chẳng phải mọi người muốn cho chị một bất ngờ sao? Chị! Sau này thì chị cũng đã là người thành phố, ha ha ha!” Thẩm Trạch Lâm lập tức chạy tới chế nhạo, đồng thời cậu cũng khéo léo hóa giải bầu không khí xấu hổ này.
Thẩm Hương Vân nghe vậy lập tức đen mặt!
“Thế nào? Lát nữa em có phải quay lại trường học không?”
Kim Nguyệt Bảo dở khóc dở cười, tiến lên nắm lấy tay của cô bé: “Được rồi, đừng tức giận, dạo này gia đình mình rất bận rộn nên mới không có thời gian để báo cho em biết. Có điều hiện giờ em biết cũng không được xem là trễ, vừa hay cơm chiều nhà mình đang chờ em làm đó.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây