Nếu không phải Kim Nguyệt Bảo trong lòng hiểu rõ mấy thứ này, chỉ sợ cô sẽ lầm tưởng rằng những người đang vây quanh đây đều là người nhà mẹ đẻ của cô mất.
“Bọn nhỏ được em nuôi dạy làm anh cảm thấy rất yên tâm!”
Thẩm Giang Viễn nghe rất là cảm động, cảm thấy mặc kệ bản thân mình ở bên ngoài gặp gỡ bao nhiêu đau khổ đều đáng giá.
“Đúng rồi, anh có để chút đồ ở nhà bà Lý, nếu em có thời gian thì đến đó lấy nhé.”
“Được ạ!” Kim Nguyệt Bảo cũng không câu giờ mà lập tức đáp ứng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây