Kim Nguyệt Bảo thừa dịp lúc này lặng lẽ hủy diệt dấu vết hai con chó ngậm đồ ra ngoài vu oan. Cô tức giận trừng mắt nhìn Miêu đại lão một cái.
Bởi vì sắc trời đã tối nên nhìn không rõ, hơn nữa Dương Cẩu Thừa lại mang vẻ mặt bất lương, có thể kéo thù hận, thế nên những người khác mới không chú ý đến chi tiết này.
Trước mắt đại cục đã định, cô cũng không thể nói thêm gì nữa. Hơn nữa, người này cũng xứng đáng nhận lấy trừng phạt.
“Em dâu yên tâm, đêm nay anh sẽ xách tên khốn này đến Cục Công An huyện. Đành phiền toái đồng chí Tiểu Triệu đứng ra làm chứng, thôn của tôi luôn luôn quản lý nghiêm khắc!” Vương Thiết Trụ nổi giận đùng đùng nói, sau đó tìm dây thừng trói người xách đi.
Từ Cục Công An ra thì đã tới buổi chiều ngày hôm sau. Sắc trời xám xịt, không ngờ được là chỉ trong vòng hai ba ngày nay, cô đã chạy qua chạy lại từ thôn lên huyện nhiều lần như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây