“Để anh nói ngắn gọn, về chuyện ruộng lúa nuôi cá thủy sinh của chúng ta, phía trên đã phê chuẩn rồi. Chẳng qua vẫn đang suy xét đến hiệu quả và lợi ích vấn đề trong một năm, cho nên đồng ruộng trong thôn hiện có tạm thời không thể trưng dụng.”
Tiến vào Vương Thiết Trụ liền nói thẳng đến chủ đề: “Mà là quyết định đem đất hoang dưới chân núi Nam Sơn khai phá ra để sử dụng, bắt đầu tiến hành một năm gieo trồng quan sát.”
Sao hắn cứ cảm thấy hình như hai con chó trong vòng tay bọn trẻ như có địch ý với hắn vậy!
“Nhưng mà em dâu đừng có nghĩ sâu xa, bên trên họ vẫn cần suy xét toàn diện. Họ chỉ muốn tỷ lệ nguy hiểm giảm xuống thấp nhất có thể, dù gì thì bọn họ cũng không tận mắt trông thấy kết quả thực nghiệm của em, cho nên không dám ra quyết định. Nhưng em yên tâm, năm nay đại đội mình nhất định sẽ toàn lực đứng về phía em, em nói thế nào thì chính là thế đó!”
Nói tới đây, thanh âm của Vương Thiết Trụ không tự giác được mà trở nên trầm thấp, có lẽ là hắn đang cảm thấy áy náy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây