Tuy rằng nhà họ Kim cũng không yêu thương nguyên chủ cho lắm, nhưng tốt xấu gì đó cũng là nơi thân thể này được nuôi lớn. Cũng chính là vì vậy cho nên đối với Kim Nguyệt Bảo mà nói thì cô hoàn toàn không có tình cảm gì với bên đó hết.
Khoảng cách từ thôn Tiểu Liễu đến thôn Đại Vượng ước chừng hai mươi km, không tính là quá xa. Nhưng vào cái thời kỳ giao thông bất tiện như thế này thì khoảng cách đó quả thực là khá xa.
Bởi vì không muốn dây dưa với nhà họ Kim quá nhiều, cho nên lần này trở về, Kim Nguyệt Bảo cố ý điệu thấp. Cô cố ý ăn mặc một cái áo nửa cũ nửa mới, đi kèm một chiếc quần bố màu xanh, đi cùng một đôi giày đen bằng vải bông, cố tình trang điểm theo phong cách của một thôn quê thông thường.
Thẩm Giang Viễn cũng không thua kém chút nào, ăn mặc lục quân trang như hôm đến cầu hôn, nhưng anh vốn cao to, là trời sinh móc treo quần áo. Từ một khoảng cách thật xa cũng đã khiến cho người ta nhìn vào có cảm giác thoải mái thanh tân giỏi giang.
Nếu không phải muốn đi nhanh về nhanh thì hai vợ chồng họ đều không muốn dùng đến xe đạp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây