“Có điều là anh cũng chớ nên mừng vội. Nếu như anh làm ra chuyện gì đó có lỗi với em, em sẽ…”
Nhìn dáng vẻ khoe khoang của người đàn ông này làm Kim Nguyệt Bảo không nhịn nổi mà quét mắt nhìn anh một lượt từ trên xuống dưới, cong cong môi, sau đó dồn ánh mắt vào bị trí thần bí nào đó, lấy tay làm một động tác khai đao, khoa tay múa chân nói: “Pặc!”
Lúc này, nụ cười trên môi của Thẩm Giang Viễn bỗng dưng cứng lại, đôi mắt hiện lên vẻ kinh sợ!
Động tác tay đó phối hợp với âm thanh pặc, nếu như anh không hiểu được thì cũng có thể dựa vào đó mà phỏng đoán được ý của cô, nhưng chính là vì hiểu được ý đó nên mới cảm thấy kinh khủng!
Này, này như vậy không phải là nữ lưu manh sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây