“Các con á hả……”
Kim Nguyệt Bảo nhất thời khó khăn, hai đứa bé xíu thế này… chẳng lẽ bọn nhỏ này không thể chỉ ngồi đó chờ ăn chờ uống là được rồi sao?
“Thật ra chú lại cảm thấy nhiệm vụ của hai đứa con là nặng nhất đó.”
Thẩm Giang Viễn nhìn dáng vẻ khó xử của vợ mình, không khỏi nghĩ ngợi, nói: “Các con chính là hai viên gạch góp thành ngôi nhà của chúng ta đó, các con xem nơi nào cần dọn thì đến đó dọn, có được không nào?”
“Hả?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây