Lưu mặt rỗ quả thực bị chấn kinh rồi, dường như đây là lần đầu tiên hắn được nghe thấy Liên đội trưởng của mình không nói chuyện chính sự. Mà đây cũng là câu nói dài nhất từ trước đến giờ của Liên đội trưởng. Ấy thế mà lại là dùng để ca ngợi mẹ ruột của tên to con!
“Khụ khụ, ừm.. chị dâu, tôi không có gì để đưa.” Trong lòng của hắn ta bỗng cảm thấy khiếp sợ, nhưng trên mặt lại không biểu hiện ra chút nào. “Chờ khi đến tết, em sẽ tới chúc tết, khi đó em sẽ mang cho chị dâu chút đặc sản nhé.”
“Không sao cả, hai người các anh có thể đến đây thì tôi đã rất vui rồi, quà cáp gì đó đâu có đáng gì.”
Nhìn dáng vẻ chất phác của cái người này, Kim Nguyệt Bảo cũng không nghĩ nhiều, mà chỉ đáp một cách rõ ràng.
“Đi thôi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây