Editor: Hye Jin
____________
“Đồng chí Lư, cách mạng có sự phân công nhiệm vụ khác nhau, không phân biệt cao thấp sang hèn. Bây giờ anh là trụ cột trong nhà, nếu không có sự cống hiến của anh thì sao em có thể biểu hiện tốt được. Anh nhìn mà xem, hai đứa nhỏ được anh dạy dỗ ngoan ngoãn lễ phép, nhà cửa do anh dọn dẹp gọn gàng ngăn nắp, cơm anh nấu vừa ngon vừa đẹp mắt. Em cảm thấy vô cùng tự hào khi có được một người chồng như anh. Được gả cho anh, là may mắn ba đời của em, không chừng tổ tiên nhà em cũng đang mỉm cười phù hộ đó.”
Lư Thư Duệ ngơ ngác, một câu đùa của anh lại đổi lấy cả đoạn văn đầy lời khen ngợi như thế từ Vu Nhân. Thật sự, anh ngơ ra luôn rồi. Từ trước đến nay, anh chỉ được khen học giỏi, ngoan ngoãn, chứ chưa bao giờ được khen như vậy, làm anh đứng đờ ra.
Nhìn dáng vẻ ngơ ngác của Lư Thư Duệ, Vu Nhân có hơi hối hận, chẳng lẽ mình nói sai rồi. Trên mạng không phải nói, muốn chồng chăm chỉ thì phải khen ngợi hết lời sao? Sao lần này không hiệu quả nhỉ, hay là do giọng điệu của cô không đúng, có nên đổi cách nói khác không?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây