Editor: Hye Jin
____________
Buổi tối, Vu Nhân gặp ác mộng. Cô mơ thấy mình không có nhà, chỉ là một đứa trẻ nhỏ bé, lang thang một mình trong đêm tối. Nhà của ba không chào đón cô, nhà của mẹ không có chỗ cho cô. Cô đứng giữa đường, khóc nức nở.
Từ xa, hai luồng đèn xe sáng rực chiếu tới, cùng tiếng gầm rú của động cơ. Cô bé Vu Nhân lau nước mắt, bước về phía xe, không muốn sống nữa, quá mệt mỏi rồi. Tiếng phanh xe “kít” vang lên, Vu Nhân choàng tỉnh.
“Mơ thấy gì mà khóc thương tâm như vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây