Lý Ngọc Hà tìm đến Triển Ngải Bình nói chuyện, chị ấy sớm đã chuẩn bị chu đáo, trong đầu tưởng tượng mọi phản ứng có khả năng của Triển Ngải Bình, thậm chí còn viết một bản ghi chép, nhất định phải gặm được khúc xương cứng khó gặm này.
Chị ấy vừa sắp xếp lời nói ở trong đầu, vừa lưu tâm quan sát bốn phía. Nhà mới của hai người Cố Thịnh và Triển Ngải Bình được bố trí thỏa đáng, nhìn ra được là người tỉ mỉ, chị ấy lại nhìn Triển Ngải Bình, trên tay tuy rằng cầm khăn lau, nhưng đôi tay tinh tế trắng mịn, đầu ngón tay hồng nhạt như cánh hoa.
Đây là hai bàn tay đẹp, non mềm mịn màng, vừa nhìn đã biết chưa từng làm việc nặng.
Chị ấy lại không biết hai tay của Triển Ngải Bình được chăm sóc cẩn thận rất lâu mới trở nên như vậy, nếu nhìn kỹ, trong lòng bàn tay còn có một lớp kén mỏng, nhưng mu bàn tay lại trắng mịn đẹp đẽ.
Lý Ngọc Hà thăm dò: “Tiểu Triển, chị muốn tới nói cho em chuyện việc làm của em, viện quân y bên kia suy xét, cảm thấy em có lẽ không thích hợp làm ở đây, em xem thử em có ý nghĩ gì? Em muốn thu xếp ở đâu, bệnh viện huyện và bệnh viện thị trấn…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây