“Đúng vậy, tất cả mọi người đều không thể mất mặt mà.” Triển Ngải Bình ủn anh, “Máy khâu anh mua, tất cả mọi người đều thấy, chung một khu nhà, nếu như chúng ta không may quần áo, người ta nhất định sẽ hỏi, nếu như may rồi, người ta chắc chắn tò mò về tay nghề của em… Nên là tự mình động thủ ăn no mặc ấm, thể diện của vợ chồng chúng ta đều nhờ vào anh, thể nào cũng phải may vài bộ cho em, để em giữ mặt mũi cho anh năm Cố.”
“Chúng ta không cần lợi hại nhất, cũng không thể để người ta chế giễu, làm một người hạng bét, chúng ta giữ vững thái độ trung dung, anh nói xem có phải không?”
Cô một tiếng “anh năm Cố” một tiếng lại “vợ chồng chúng ta” quả thực chọc đến chỗ ngứa của Cố Thịnh. Cố Thịnh giơ tay chỉ xuống mặt của mình, cười: “Hôn một cái thì đồng ý với em.”
Triển Ngải Bình vui vẻ nâng mặt anh hôn lên, Cố Thịnh ôm ngang cô, cúi đầu hôn môi cô.
“Chúng ta cứ sống vui vẻ như thế, rất tốt.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây