Giáo sư Tôn còn nhớ trước đây cô về nhà, lúc tới trường tâm trạng rất xấu, dứt khoát bảo cô đừng về.
Triển Ngải Bình thành thật nói: “Cả hai nguyên nhân.”
“Cố Thịnh anh ấy không phải thằng nhóc hư đốn, em quen anh ấy rất nhiều năm rồi, giáo sư Tôn, em không muốn gạt thầy, em thật sự thích anh ấy.” Triển Ngải Bình nói ra từng chữ: “Là em thích anh ấy trước.”
Lúc nãy nghe thấy cuộc đối thoại của họ, Triển Ngải Bình đã thu xếp lại tâm trạng, cô nghĩ, cô nên nghiêm túc quan tâm tới suy nghĩ thật sự trong lòng mình.
Cô có thể gạt người khác nhưng không thể gạt được chính mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây