Một căn phòng bệnh trống, trong không khí mang theo mùi của thuốc khử trùng nồng nặc, khung giường màu lục, vỏ chăn màu trắng, Cố Thịnh ngồi trên giường, hộp cơm ở trên tủ đầu giường, cơm bên trong đã nguội ngắt.
Vạt áo của anh mở ra, tất cả nút áo đều mở ra, lộ ra cơ ngực và cơ bụng rắn chắc.
Triển Ngải Bình mở cửa sổ ra, cho ánh sáng sau trưa chiếu vào, gió mát thổi tới, mùi thuốc khử trùng khiến người ta không được thoải mái kia đã nhạt đi rất nhiều.
Trong phòng bệnh luôn có cảm giác âm u lạnh lẽo, ánh mặt trời chiếu vào, tất cả đều sáng lên.
Cố Thịnh đã tự cởi áo ra, vai trần, lộ ra vết bầm tím trên người, để bảo vệ mặt của mình, trên người anh bị thương không ít.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây