Gió sớm mát lạnh không mang theo cái hanh nóng của đầu hè, ve bò lên cây kêu ve ve, người đàn ông ngủ trên giường trở mình, mơ mơ hồ hồ gọi một tiếng: “Vợ già, mấy giờ rồi?”
Cố Thịnh đã rất lâu chưa được ngủ một giấc thoải mái như vậy, sau khi lớn tuổi, ngủ không được an ổn lắm, ngủ say sưa như vậy, tựa như đánh một hơi tới sáng, tất cả mệt mỏi đều rời khỏi anh, toàn thân trên dưới đều tràn trề tinh lực.
Lộn vài cái liên tiếp cũng không thành vấn đề.
Cố Thịnh đã bảy mươi lắm tuổi vừa đón ngày kỷ niệm kết hôn năm mươi năm cùng vợ mình, họ còn đang nghỉ dưỡng ở trên đảo qua mùa đông, sau khi qua tết Nguyên Tiêu mới quay về.
Trước đây lúc còn trẻ, anh luôn là người thức dậy sớm nhất, vợ Bình Bình còn muốn ngủ nướng, sau đó lớn tuổi, ngược lại anh ngủ nhiều, Triển Ngải Bình thích ngủ trưa hơn, buổi sáng dậy sớm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây