Triển Ngải Bình ôm cô bé an ủi: “Ngoan, chúng ta thi xong tức là thắng lợi rồi.”
Cố Thịnh ở một bên nói: “Năm xưa mẹ con bảo con đi học sớm, con cứ nhất quyết không đi.”
Giở trò không đi học, bây giờ biết khổ rồi.
Cố Miên càng khóc to hơn, cô bé cọ cọ ở trong lòng mẹ: “Mẹ, mẹ nhìn cha, mẹ mắng cha, mắng cha lớn lên, cha lại nói lời châm chọc, cha sắp làm tư lệnh thì cha ghê gớm lắm à.”
Cố Thịnh sắp được điều tới Quảng Thành đảm nhiệm chức phó tư lệnh, nếu lần này cô bé thi trượt, không biết là phải theo cha mẹ tới đó, hay là phải ở lại đây tiếp tục thi đại học.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây