Nhưng hôm nay Cố Thịnh vẫn luôn lạnh mặt, lần đầu con gái người ta tới, gặp chuyện như vậy, anh cũng không dỗ dành vài câu.
Bây giờ lẽ nào đang dỗ người?
Tiền Tiểu An cố gắng ngửa ra sau, nhưng vẫn không nghe rõ cuộc đối thoại của hai người.
“Năm đó lúc chúng ta tham gia thi đấu, cũng bị chở như thế, tìm một nơi núi sâu đồng không mông quạnh ném vào.” Bịt mắt xoay quanh không biết bị vứt ở đâu, còn phải dựa vào đặc điểm địa hình gần đấy để xác định vị trí mình đứng, dựa theo mỗi vị trí tọa độ mà hoàn thành nhiệm vụ.
Triển Ngải Bình phiền nhất cái này, cũng không phải không biết, chẳng qua phản ứng của cô hơi chậm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây