Triển Ngải Bình vỗ ngực anh, Cố Thịnh cười lui về phía sau, Triển Ngải Bình nhìn anh không nói lời nào, tuy nói như thế, Cố Thịnh vẫn làm dậy lên từng cơn sóng gợn trong lòng cô, nếu như cô thật sự qua bên kia, bây giờ cô có thể vẫn là một quân y không… Nói không chừng cô đã sớm lên làm viện trưởng viện quân y.
Triển Ngải Bình chà chà hai tiếng: “Nếu là mẹ, mẹ chắc chắn được chia nhà trước cha các con.”
Cố Thịnh: “Vợ em lấy tự tin ở đâu ra vậy?”
Cố Miên: “Hai người cũng có thể kết hôn không cần nhà mà!”
*
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây