Đến ngày hôm sau, Triển Ngải Bình thật sự không chịu nổi nữa, ngồi lâu cả người không thoải mái, cô tựa ở trên người Cố Thịnh làm một con cá mặn.
Có lẽ cô thật sự có chút yếu ớt, cô còn ghét bỏ ván giường quá cứng, dựa vào đệm thịt mới thoải mái hơn.
Triển Ngải Bình ôm cánh tay anh thiu thiu ngủ, trên đoàn tàu lại xảy ra một trận xôn xao. Một người phụ nữ có thai muốn sinh trên xe lửa, nhân viên trên tàu bận bịu tứ phía, dùng mành xe dựng phòng sinh tạm thời. Lần này bọn họ cũng không biết ở trong đường hầm của khu rừng nào, trong lúc nhất thời không dừng được, dừng rồi cũng không đến bệnh viện được.
Bởi vì ngồi ở toa xe bên cạnh, hai người Triển Ngải Bình cũng nghe thấy tiếng động, có thể là ở trên đoàn tàu, người sản phụ này có đau nhưng cũng không dám lớn tiếng kêu đau, chỉ có lúc thực sự không chịu đựng nổi mới phát ra tiếng kêu khó kìm nén, thanh âm đó trái lại càng khiến cho người nghe khó chịu.
“Đau thì cô cứ kêu ra.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây