Hai gia đình đơn giản ăn một bữa cơm, trừ một món ăn, món khác dưới tay đồng chí Cố không khét, có thể là vì tâm trạng tốt, đồ ăn nấu ra cũng ngon hơn bình thường mấy lần, một bàn thức ăn được ăn sạch sẽ.
Cố Thịnh uống rượu, Vương Hữu Lý bị anh chuốc gục, một mình anh uống rất vui, cuối cùng Triển Ngải Bình kéo anh về phòng, người đã say, giống như con chó lớn, dính bên người cô cười ngốc.
“Đã mấy tuổi rồi chứ…” Triển Ngải Bình cười mắng anh, Cố Thịnh cũng mặc kệ, anh vui, trong miệng mơ mơ hồ hồ gọi vợ, vợ, sau đó cũng không biết là tỉnh rượu hay chưa tỉnh, kéo Triển Ngải Bình nói một đống chuyện năm xưa đi học ở trường quân đội.
Nói lúc đầu anh thích cô cỡ nào, nửa đêm nhớ cô không ngủ được, viết cho cô rất nhiều bức thư nhưng cuối cùng đều xé, không dám nói cho ai biết, lén lút xem trộm ảnh cô dưới ánh đèn…
Triển Ngải Bình vừa nghe vừa lấy quyển sổ nhỏ ghi lại, uống rượu say rồi phun ra lịch sử đen, đúng là thói quen tốt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây