Cố Thịnh nói: “Với thời tiết này, quán trà dầu đó của chúng ta không tới mức khai trương mấy ngày đã đóng cửa.”
Triển Ngải Bình gật đầu: “Anh cũng muốn uống một chút nhỉ? Em cũng muốn uống chút gì thêm ớt thêm gừng, có thể uống trà gừng cay sặc thoải mái biết bao, chẳng trách trà dầu này còn bỏ gừng.”
“Với chiếc chăn bông đó, sờ cũng giống như ướt, nghe nói lầu một bọn họ càng ướt hơn.”
Họ nói chuyện mãi, bên ngoài bắt đầu rơi tuyết, cũng không giống là tuyết mà là mưa kèm tuyết, lâu sau đó mới phát giác đúng là tuyết, số tuyết đó giống như hạt đậu băng, rơi xuống rất có cảm giác sức mạnh, còn có tính đàn hồi, rơi lên cửa sổ giống như bi lăn, còn đàn hồi ra ngoài.
“Mẹ ơi! Tuyết rơi rồi!” Tiểu Thang Viên quay về vô cùng hưng phấn, những đứa trẻ như chúng ngược lại giống như lò lửa nhỏ, đứa nào cũng không sợ lạnh, vui thích mong chờ tuyết rơi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây