Đáy lòng Chu Kiều Dung thầm mắng đứa con gái vô ơn Triển Ngải Giai, bây giờ cô ta vênh váo rồi, không coi người mẹ ruột như bà ta ra gì, bà ta còn phải hạ thấp mình lấy lòng Triển Ngải Giai.
Nên để Triển Ngải Giai xuống nông thôn, để cô ta gả cho một người đàn ông nông thôn, khóc lóc quỳ lạy cầu xin người mẹ ruột như bà ta giúp đỡ cô ta về thành phố.
Chu Kiều Dung rất hận, bà ta lau nước mắt: “Bây giờ ông chỉ để ý con trai cả của ông, mặc kệ con trai út, Tiểu Khang của chúng ta còn đang chịu khổ ở nông thôn đó.”
Triển Bác do dự nói: “Lần trước đi không phải nó vẫn tốt sao, đôi tay đó còn mềm mại hơn tay bà, chắc chưa chịu khổ gì đâu.”
Chu Kiều Dung bị lời nói thẳng thắn của ông ta làm cho nghẹn lời: “Ông phải nghĩ cách đưa con trai của chúng ta về thành phố, nó cũng phải tham gia thi đại học, nó cũng cần thi đại học.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây