Hai người bọn họ đi không lâu, sau đó hai vợ chồng Cố Trạch Ngạn đã tới, bọn họ nhìn thấy cháu ngoại trai của mình, im lặng, đó là sự im lặng khó có thể dùng lời diễn tả được, hai vợ chồng đã không biết nên nói những gì.
Mơ màng không rõ, không biết đêm nay là đêm nào.
Tần Anh gãi đầu một cái, dùng giọng điệu kinh ngạc của Cổ Bảo Ngọc trong Hồng Lâu Mộng nói: “Tôi đã gặp đứa bé này?”
Cố Trạch Ngạn không cười được, “Vừa nhìn thấy thằng bé, anh lại nhớ đến năm đó…”
Tần Anh vỗ đùi: “Đây đúng thật là cháu ngoại trai giống cậu!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây