Gần đầy Ngưu Xuân Yến ngoan ngoãn đi xem mắt, bảo quân y Tôn giới thiệu cho cô ta, cô ta cũng không quá kén chọn, tìm người gần tuổi, người kia là người không vợ, cán bộ cấp doanh, vợ trước chết sớm, cũng không có con, còn từng được bầu là anh hùng chiến đấu, vốn dĩ cuộc đời cũng không tệ lắm, thế nhưng trên gò má có một vết sẹo bị mảnh đạn vẽ ra, nhìn có hơi đáng sợ.
Ngưu Xuân Yến gặp anh ta mấy lần, cảm thấy con người Lý Thanh Tùng cũng không tệ lắm, bỏ qua vết sẹo trên mặt thì dáng dấp cũng là kiểu cô ta thích… Tuy rằng chị dâu Ngưu vẫn luôn ở bên tai cô ta nói anh ta mặt mày hốc hác, trông hung tướng, ngũ hành bát quái gì đó không thích hợp, Ngưu Xuân Yến đều xem như gió thổi bên tai.
Lần này cô ta khư khư cố chấp phải gả đi, không chỉ phải gả, còn phải gả thật xinh đẹp, để anh trai chị dâu ra một khoản của hồi môn cho cô ta, qua nhiều năm như vậy, cô ta giúp đỡ chăm sóc con cái, không có công lao cũng có khổ lao.
Ngẫm lại thật đúng là một giấc mộng, lúc trước cô ta đi tới nhà anh trai chị dâu là có tâm tư tìm một tấm chồng nên mới đến giúp đỡ hầu hạ chị dâu ở cữ, không nghĩ tới gặp ai cũng không phù hợp, chị dâu còn nói chờ anh trai cô ta thăng chức thì sẽ có đối tượng tốt hơn… Cũng phí thời gian cho tới bây giờ.
Cô ta không muốn tiếp tục phí thời gian nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây