Triển Ngải Bình đạp anh một cái: “Mấy tên lính các anh không hề để tâm tới thành tích học tập của con cái.”
Bấy giờ, không chỉ có ở nông thôn, trong gia đình quân nhân, cũng không quá coi trọng thành tích học tập của con cái, có thể biết chữ, qua lao là được, cùng lắm sau khi lớn lên đứa nhỏ cũng tham gia quân đội, có con đường của con cháu cán bộ…
Cố Thịnh: “Vợ à em quên em cũng đã từng làm lính à.”
Triển Ngải Bình nói: “Sau này anh phụ đạo con gái học tập.”
Cố Thịnh: “… Lúc ở nhà anh sẽ phụ đạo.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây