Cố Trạch Ngạn nhìn Tiểu Thang Viên trong lồng ngực, nhìn đôi mắt to long lanh nước của cô nhóc, cảm thấy cô nhóc ngây thơ vô tội ngốc nghếch lại đáng yêu, chỉ là hơi giống thằng năm khi còn bé.
Cố Trạch Ngạn: “…”
Thằng năm khi còn bé trông thanh tú, nhưng lòng dạ anh đen tối khó chơi.
Không hề giống với cháu gái nhỏ ngây thơ trong sáng.
“Nhà các con hơi ít đồ.” Đây là lần đầu tiên cha mẹ chồng đến sau khi hai vợ chồng Triển Ngải Bình chuyển nhà, lớn hơn căn nhà trước kia, Tần Anh quét mắt nhìn sơ vài lần, lớn hơn không ít, chỉ có một vấn đề… Quá trống trải.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây