Hai vợ chồng Cố Thịnh tài trợ cho hai người bọn họ một cái máy khâu, một chiếc xe đạp hiệu Phượng Hoàng, một cái máy cassette.
“Kết hôn là chuyện vui lớn, cuối cùng em cũng gả mình đi được rồi.” Cố Tương Nghi cảm thấy vất vả, cảm khái một tiếng.
Tìm đối tượng thật khó.
Cố Thịnh: “Không phải em nhặt hàng có sẵn sao.”
Cố Tương Nghi: “Anh, anh nhỏ, nhìn hai vợ chồng các anh ân ái mấy năm, coi như đã đến phiên em, em cũng phải sinh hai đứa bé để chơi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây