Thanh niên trí thức từ Thượng Hải đến tỉnh Điền có rất nhiều, Tăng Giang không phải nhóm đầu tiên, cũng sẽ không phải là nhóm cuối cùng, làm đứa nhỏ không được yêu thương trong nhà, tính cách hướng nội, ngại ngùng, không biết nói chuyện, đây là đánh giá của người nhà với cậu ấy, Tăng Giang thích đọc sách, từ nhỏ cậu ấy nghe được rất nhiều lời ghét bỏ từ người ngoài, nói cậu ấy đọc sách không có tác dụng, chính là một con mọt sách, ngây ngốc, không biết nhìn người, sau này ở trong xã hội sẽ không có tương lai xán lạn.
Bây giờ các trưởng bối đều thích người hướng ngoại, biết ăn nói, biết dỗ người vui vẻ, Tăng Giang tự giác không nói ra được những lời vui lòng đó, cậu ấy cũng không biết nói… Từ lúc bắt đầu đã biết vị trí xuống nông thôn của gia đình sẽ rơi lên đầu mình, Tăng Giang chấp nhận số nhận, ý chí cậu ấy sa sút mấy tháng, sau đó cậu ấy lại nghĩ thông suốt.
Đi làm thanh niên trí thức cũng không có gì xấu, không phải chỉ là rời Thượng Hải chuyển sang nơi khác sinh hoạt thôi sao, so với oán trách hối hận, chẳng bằng chuẩn bị đầy đủ.
Tăng Giang thích đọc sách, cậu ấy lập tức chuẩn bị rất nhiều sách, đã học làm nông thế nào, học kỹ thuật của dân binh ra sao, bấy giờ khu vực biên cảnh gần như toàn là dân binh, đều phải tiếp nhận huấn luyện dân binh, đến ngay cả học sinh tiểu học cũng phải huấn luyện hàng năm, lúc cậu ấy tới viện gia chúc còn nhìn thấy ven đường có các binh sĩ luyện tập nằm xuống, bắn súng, gỡ mìn…
Những chuyện này đối với Tăng Giang mà nói đều rất mới mẻ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây