Cố Thịnh nhíu mày: “Anh tư?”
Anh ấy đã hỏi như vậy rồi, vậy còn có thể là ai? Chỉ có thể là anh tư nhà họ Cố.
Nụ cười trên mặt Triển Ngải Bình ngập ngừng: “?!!!”
Người trước mặt là anh tư nhà họ Cố, không phải anh cả? Trong lòng đồng chí Tiểu Triển vô cùng rối rắm, rõ ràng cô nhớ lúc nhỏ anh tư của Cố Thịnh rất gầy yếu, mặt cũng không lớn, bây giờ trán rộng, hai quai hàm to lên, tuổi nhìn hơn bốn mươi....
Anh tư Cố mặt đơ như gỗ, dường như anh ấy trời sinh đã có một gương mặt của người lãnh đạo, lúc im ắng như vậy, khiến người bên cạnh bất giác chột dạ, cảm thấy mình bị lãnh đạo nhắm tới.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây