Triển Minh Chiêu trở về, đi đến nhà chị gái anh rể trước, bởi vì dự định về nhà ăn tết nên Triển Minh Chiêu chuẩn bị không ít đồ.
Lần này, cậu phải về nhà họ Triển một chuyến, cậu đã mấy năm không về nhà họ Triển, từ sau khi cậu làm thanh niên trí thức, chưa từng về nhà.
“Chị.” Triển Minh Chiêu kêu Triển Ngải Bình ở trong sân một tiếng.
Lúc Triển Ngải Bình nhìn thấy cậu, bị dọa sợ nhảy dựng một cái, em trai Triển Minh Chiêu trước mắt, ở dưới ánh mặt trời đằng đông dịu dàng, da dẻ trắng đến phát sáng.
Cậu đã biến thành một cậu chàng môi hồng răng trắng, mặc áo sơ mi trắng, quần dài màu xanh quân đội, cánh tay phủ một chiếc áo khoác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây